“Cho Con Một Núi Vàng Không Bằng Cho Con Một Hướng Đi”

Chào bạn!

Thật vậy, Nếu bạn cho con bạn một núi vàng hay cho con mình rất nhiều tiền và tài sản. Mà nếu con mình không làm chủ được bản thân để làm chủ số của cải ấy. Và làm cho nó sinh lợi mang lại lợi ích cho cuộc đời.

Thì sẽ dẫn đến con chúng ta sẽ chỉ biết đến hưỡng thụ và dần mắt đi nghị vươn lên trong cuộc sống. Lúc này sẽ dẫn đến là lúc này tiền tài sẽ là chủ con mình là cho con mắt đi nghị lực sống của cải ấy làm chủ con mình và biến con mình thành nô lệ của nó ngay.

Còn khi cho con một con đường, một hướng đi mang lại sự yêu thương, khôn ngoan và nghị lực. Khi những cái gốc rễ và nội lực bên trong của con dần dần lớn lên. Thì lúc này con sẽ hút những cái bên ngoài tốt đẹp đến với con.

Bởi vì với tình yêu thương, không ngoan và nghị lực thì những giá trị mà con trao cho người khác và xã hội càng lớn. Tiền và nguồn lực sẽ đến khi con biết trao nhiều giá trị đến cho mọi người.

Và sự yêu thương, khôn ngoan và nghị lực đều cần thiết cho con lắm. Bởi vì:

Nếu có tình yêu thương mà không có sự khôn ngoan. Thì sự thương yêu ấy biến thành sự thương hại. Và dẫn con đi lầm đường lạc lối.

Trong trường hợp này rất dễ nhận thấy khi mà chúng ta quá nuôn chiều con sẽ dẫn đến việc con cái của chúng ta mà không dạy chúng theo nẽo chính đường ngay. Thì dẫn đến con mình sinh ra cái tâm đòi hỏi và ỷ lại. Sẽ dẫn đến việc là hư con cái của mình ngay. Hoặc ngay chính bản thân của mình cũng vậy đúng không nè.

Còn nếu con có sự khôn ngoan mà không có sự yêu thương thì những việc con làm chẳng có ý nghĩa gì. Nên sự khôn ngoan ấy chẳng mang lại ơn ích gì.Thậm chí sự không ngoan ấy sẽ lại hại chính con mình và những người xung quanh nữa.

Điều này ta có thể nhận thấy qua tấm gương của mẹ Teresa vớ một tình yêu thương vô bờ của mẹ. Mẹ đã làm tất cả những điều nhỏ bé với một tình yêu vĩ đại. Và mẹ đã giúp đỡ rất nhiều người nghèo đói và khổ đau và rồi mẹ đã nên thánh.

Ngược lại, thì hitle là người rất có tài tuy nhiên, lại làm những việc trái đạo đức gây ra biết bao nhiêu khổ đâu cho chính bản thân mình và rất nhiều người khác nữa.

Và nếu chúng ta chịu khó lắng lọng lại một xíu. Thì chúng ta sẽ thấy rằng nếu chúng ta là mọi việc mà mọi hành động và suy nghĩ sẽ mang đến lợi ích cho người khác thì trong cỏi lòng cảm thấy rất vui vẻ, hạnh phúc và bình an.

Con có cả tình yêu thương và sự khôn ngoan rồi mà thiếu đi sự nghị lực. Thì thật khó để trung thành và làm chủ được bản thân mình. Và kiên trì theo đuổi những việc tốt đẹp. Để dũng cảm sống theo điều hay lẽ phải.

Kiên nhẫn đễ yêu thương, kiên nhẫn để rèn luyện sự không ngoan. Phải không? Bản thân mỗi người chúng ta cũng thế thôi. Con là người thầy là tấm gương để ta nhìn lại và điều chỉnh lại chính bản thân của mình mà.

Cả ba yếu tố này đều cần thiết cho con và nó bổ trợ cho nhau giúp con ngày một lớn hơn và trưởng thành hơn. Và nó cần có một con đường đễ giúp con ngày càng trưởng thành trong ba nhân đức ấy bạn à. Hiện tại bạn đã có hướng đi chưa? Và nếu có thì hướng đi của bạn như thế nào?

Một chút chia sẽ cảm ơn bạn đã dành chút thời gian quí báu của mình đễ đọc. Mình chúc sớm tìm thấy con đường dần mang lại bình an và hạnh phúc bạn nhé.